Có rất nhiều người cảm thấy khó khăn với từ “Tư duy” . Bởi vì họ không biết bắt đầu từ đâu để phát triển tư duy trong mình. Bạn biết lý do tại sao không? Bởi vì bạn cần phải hiểu rằng tư duy cần nguyên liệu đầu vào.
Nguyên liệu đầu vào của tư duy và sáng tạo là “Kiến thức”
Trong nhiều năm nghiên cứu tâm lý hành vi. Tôi phát hiện ra một điều quan trọng ấy là phần lớn chúng ta có rất nhiều rác trong mình được gieo vào bộ nhớ dài hạn của chúng ta từ khi còn rất bé.
Nếu như bạn lớn lên và phải nghe những câu nói như:
-
Mày là đứa vô dụng
-
Mày là đứa ăn hại
-
Tao ân hận vì có một đứa con như mày
-
Tại sao em không làm được việc gì ra hồn?
-
Tại sao em ngu thế
-
Mày là đứa đáng ghét
Tôi hy vọng đây không phải trường hợp của bạn, nhưng đó là những từ ngữ đã đồng hành tuổi thơ của tôi và của rất nhiều người tôi gặp. Bạn biết không? Tôi bị bế tắc về tư duy vì nguyên liệu của tôi là niềm tin rằng “Mình là một thằng vô dụng, ăn hại, thất bại, sự thất vọng của cha mẹ, ngu dốt và đáng ghét”.
Kinh doanh là phục vụ và giải quyết các vấn đề của khách hàng để được đổi lại bằng tiền. Theo bạn với đống nguyên vật liệu trên tôi sẽ sáng tạo ra cách phục thế nào để được tiền. Cách dễ nhất là lừa người ta để có tiền bởi vì đằng nào tôi cũng là kẻ ăn hại và đáng ghét mà.
Tôi không muốn xây dựng cơ đồ từ đống vật liệu rác rưởi này. Tôi phải tìm nguồn hàng khác. Kiếm tiền không khó. Tôi phải thay đổi, tôi phải làm sạch đống rác rưởi trong mình. Và cách để làm điều này ấy là tôi cần bắt đầu nạp cho mình những từ ngữ mới.
Giống như một cái cây. Muốn ra quả ngọt thì cần phải chăm sóc bộ rễ của nó. Vậy tôi cần xác định cho mình một bộ rễ mới để chuẩn bị cho mình cho những thành công sắp tới.
Bạn thử bắt đầu tưởng tượng. Bạn là một người rất thành công trong cuộc sống. Tùy bạn định nghĩa chữ thành công đó là gì. Có thể là tiền nhiều, công ty lớn, mối quan hệ tốt, sự kêu gọi hoàn thành. Hoặc tất cả những thứ kể trên, Tại sao không?
Bây giờ, Bạn được mời đến một cuộc phỏng vấn của đài truyền hình.
“Anh/chị có thể cho khán giả trong trường quay hôm nay biết điều gì tạo ra sự thành công của anh/chị ngày hôm nay được không?”
Bất cứ điều gì bạn trả lời bây giờ sẽ chính là bộ rễ cho sự thành công của bạn. Bạn muốn bộ rễ đó là gì?
Khi tôi vẽ ra cái cây của tôi. Tôi tự hỏi bộ rễ thành công của tôi là gì? Cái gì sẽ làm nên sự thành công của tôi. Tôi phải xác định trước, tôi không muốn cái đống rác rưởi kia tạo ra sự thành công của tôi. Tôi muốn một bộ nguyên liệu khác.
Tôi muốn trả lời họ một cách quyết đoán và đầy hưng phấn rằng:
-
Bởi vì tôi là người rất ham học
-
Tôi yêu từng khách hàng của mình và nỗ lực giúp giải các vấn đề của họ
-
Tôi là người rất tích cực, thân thiện và vui vẻ
-
Tôi là người làm gì cũng hết lòng và với 200% năng lượng
-
Tôi là người nghĩ dài hạn cho thế hệ sau
-
Tôi là người không sợ thất bại
Hãy vẽ ra cái cây này và tuyên bố nó với tất cả mọi người cách liên tục để xác nhận bộ rễ mới trong bạn.
Hãy đổ đầy bộ nhớ dài hạn của bạn với nguồn vật liệu mới để nó có nhiều cơ hội sáng tạo ra các ý tưởng tuyệt vời.
Một ngày kia tôi đi huấn luyện cho một tập đoàn kinh doanh thiết bị. Ông chủ tịch của tập đoàn này khá bất lịch sự với những ngôn từ tục tĩu. Tôi huấn luyện xong ngày hôm đó, tôi ra về trong lòng cảm thấy rất bực bội. Tôi bực ông ấy, tôi bực chính tôi.
Trên đường về tôi chợt cảm thấy một trong các cái rễ của tôi đang bị sâu mối tấn công. cái rễ của tình yêu với khách hàng, đặc biệt hơn là cái rễ của sự vui vẻ. Tôi đang bị mất niềm vui!
“Liệu tôi có nên để cho ông ta lấy đi niềm vui của tôi hay không?” Tôi tự hỏi và tự trả lời
“Không! Tôi phải bảo vệ cái rễ này. bảo vệ nó là bảo vệ cho sự thành công của tôi. Nếu tôi không bảo vệ nó, thì người đầu tiên phải ăn trái đắng đó chính là vợ tôi, con tôi, nhân viên của tôi,...Không được, mình phải lấy lại sự vui vẻ.”
Tôi bắt đầu cười, thực ra tôi không cười đâu, tôi nhe răng ra hết cỡ trong 3 phút. Vì đó là một động tác giúp tác động đến dây thần kinh hưng phấn. Bạn thử mà xem!
Chỉ sau 3 phút. Tinh thần tôi đã lấy lại được. Tôi đã đuổi được cái cảm xúc bực bội ra khỏi mình.
“Anh về rồi à, hôm huấn luyện thế nào? ”
“Không hẳn là rất tuyệt vời, nhưng anh vui, và anh yêu em”